Lan tỏa Xây Ước Mơ tại Đại học FPT – Khi người trẻ viết tiếp những ước mơ vùng cao
- Địa chỉ:
- Hạng mục:
- Diện tích:
- Phòng khách:
- Phòng ngủ:
- Phòng tắm:
Khi giảng đường bừng sáng bởi những ước mơ
Tuần qua, khuôn viên Đại học FPT Hà Nội đã rực lên một màu mới – màu của sẻ chia, của khát vọng và của những ước mơ vùng cao. Sự hiện diện của dự án thiện nguyện “Xây Ước Mơ – Cùng Em Tới Trường” không chỉ thắp lên không gian trưng bày giàu cảm xúc, mà còn khơi dậy một làn sóng yêu thương lặng lẽ, len vào từng bước chân sinh viên, từng ánh mắt thầy cô. Đó là sắc màu của lòng nhân ái, của ý chí cùng nhau xây nên những con đường đến trường bớt gập ghềnh cho trẻ em vùng cao.
Tinh thần thiện nguyện lan tỏa trong từng lớp học
Không dừng lại ở khu vực sảnh truyền thông, tinh thần Xây Ước Mơ đã lan tỏa đến tận từng giảng đường. Những buổi chia sẻ ngắn trước giờ học, những video xúc động về trẻ em vùng cao, hay những bản poster được thiết kế bằng cả trái tim – tất cả như những cánh bướm nhỏ mang theo câu chuyện của đại ngàn, đặt nhẹ nhàng vào tâm trí mỗi sinh viên. Không khí lớp học dường như ấm hơn, không chỉ bởi sự đồng hành của thầy cô mà còn bởi ánh sáng nhân văn đang được nhóm lên từ chính trái tim người trẻ.
Sinh viên viết tiếp hành trình đến lớp của em nhỏ vùng cao
Từng sản phẩm được làm nên bằng tay – từ móc khóa dây điện thoại trong workshop, đến khung tranh vẽ ước mơ – đều mang trong mình không chỉ sự khéo léo mà còn là niềm tin: rằng chỉ cần mỗi người góp một chút yêu thương, những đứa trẻ nơi núi cao cũng có thể chạm tay vào tương lai. Các bạn sinh viên không chỉ là người tham gia, họ trở thành người kể chuyện, người truyền cảm hứng, người cùng gieo những hạt giống yêu thương trên mảnh đất tưởng chừng xa xôi nhất – trái tim con trẻ.
Nuôi dưỡng giáo dục công bằng từ những điều giản dị
Xin được gửi lời cảm ơn tới Đại học FPT Hà Nội – nơi đã trở thành chiếc nôi lan tỏa sự tử tế. Cảm ơn từng lớp học đã trở thành điểm chạm nhân ái, nơi những ý niệm lớn lao về bình đẳng giáo dục được nuôi dưỡng từ những điều rất đỗi giản dị: một buổi kể chuyện, một tấm ảnh, một bài thuyết trình. Chính sự giản dị ấy đã hóa thành những nhịp cầu vững chắc, nối từ ánh đèn giảng đường thành phố đến ánh mắt sáng lên nơi mái trường cheo leo giữa đại ngàn.